Vương gia Nam Cung Phong, nhìn phía động hiện lên sao Mai, đáy mắt
Nam Cung Phong hiện lên ngoan độc cùng hận ý mãnh liệt.
“Nam Cung Quyết, lúc ngươi bệnh nặng đi Thiếu Lâm tự, vì sao không
chết bệnh ở đó, hoặc là, ngươi hết bệnh rồi cũng có thể ở lại đó làm hòa
thượng, vì sao ngươi còn muốn trở lại cướp đoạt tất cả của Bổn vương?”
“Vốn dĩ, ngôi vị Hoàng đế, Lạc Mộng Khê là của Bổn vương, đều bị
ngươi đoạt đi, Nam Cung Quyết, ngươi cũng biết, lần này ngươi về Thanh
Tiêu, Thanh Tiêu bị hủy, Lạc Mộng Khê cung bị hủy!”
“Nam Cung Phong, lời này của ngươi là có ý gì?” Lời nói của Nam Cung
Phong mơ mơ hồ hồ, làm người ta không đoán ra ý tứ trong đó, hơn nữa,
khi nghe những lời này, trong lòng Nam Cung Quyết sinh ra một dự cảm
không tốt.
“Nam Cung Quyết, nếu ngươi không về Thanh Tiêu, Bổn vương cũng
không hợp tác cùng Hạ Hầu Thần, Thanh Tiêu không có việc gì, Mộng Khê
cũng sẽ không có chuyện gì.....”
“Nam Cung Phong, người không có tư cách nói ra những lời này nhất
chính là ngươi!” Nghe được tên Lạc Mộng Khê, khuôn mặt tuấn tú của
Nam Cung Quyết nhất thời trở nên xanh mét: “Lúc trước, là ngươi ghét bỏ
dung mạo xấu xí của Mộng Khê, chủ động vứt bỏ nàng.......” Nếu Mộng
Khê vẫn mang dung mạo xấu xí, ngươi cũng sẽ không động tình với nàng.
Bị động đến chỗ đau, Nam Cung Phong thẹn quá hóa giận: “Đúng vậy,
lúc trước là Bổn vương từ bỏ Lạc Mộng Khê, mà Bổn vương cũng chỉ làm
nàng trúng độc mà thôi, mặc dù nàng xấu nhưng có thể sống an ổn, nhưng
bây giờ, ngươi lại hại chết Mộng Khê ngươi có biết hay không?”
“Nam Cung Phong, ngươi đừng hù dọa Bổn vương, hiên giờ Mộng Khê
ở Lạc Vương phủ, trong sáng ngoài tối có rất nhiều ám vệ, thị vệ bảo hộ,