LẠC VƯƠNG PHI - Trang 2096

Trong quần áo bị xé nát, lộ ra một viên ngọc màu lam hình hồ ly, là Nam

Cung Quyết làm cho Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê muốn màu đỏ nói là
giống tiểu hồ ly, Nam Cung Quyết ghen tỵ cố ý lấy ngọc màu lam làm.

Bụng thi thể sớm bị sói hoang đào bới, nội tạng đầy trên đất, bị sói hoang

ăn bảy tám phần, máu đầy khắp nơi, nhìn mà không đành lòng....

Tất cả, tất cả, đều nói rõ, thi thể này là Lạc Mộng Khê.

“Mộng Khê....” Đứa nhỏ.... của ... chúng ta.

Nam Cung Quyết gắt gao nắm lây cánh tay thi thể, da thịt trên cánh tay

đều bị cắn xé sạch sẽ chỉ còn lại xương cốt, cảm xúc khô héo làm bàn tay to
của Nam Cung Quyết run nhè nhẹ, trong lòng đau xót, không ngôn ngữ nào
có thể hình dung, nước mắt lặng yên chảy xuống. Đều nói nam nhi không
rơi lệ, đó là vì hắn còn chưa bị chạm đên chỗ đau.

Đột nhiên Nam Cung Quyết ngẳng đầu, đối với trời cao rống giận: “Vì

sao ngươi lại đối xử với ta như vậy, nếu đã cho ta hạnh phúc, vì sao còn
muốn dùng phương pháp tàn nhân như vậy lấy nó đi, ta đã làm gì
sai........................”

Chò dù muốn báo ứng cũng báo ứng lên người ta, Mộng Khê cùng đứa

nhỏ là vô tội....

“Nam Cung Quyết, ngươi bình tĩnh một chút.....”

“Người chết là thê nhi của Bổn vương, một xác hai mạng, chết thê thảm

như vậy, làm sao Bổn vương có thể bình tĩnh....” Nhìn thấy tình trạng thê
thảm của Lạc Mộng Khê, Thanh Nguyệt nhịn không được lặng lẽ khóc, lơ
đãng ngẩng đầu, thấy trong tay thi thể giống như đang nắm lấy cái gì.

“Quyết ca ca, Diệp ca ca, trong tay Mộng Khê tỷ tỷ đang nắm cái gì có

phải hay không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.