LẠC VƯƠNG PHI - Trang 259

đến đầu tiên!” Chuyện tương lai, sau này sẽ nói sau, trước phải bước qua
cửa này đã.

Lăng Khinh Trần sắc mặt xanh mét, lại chưa trả lời.

“Lăng công tử, Mộng Khê đi trước một bước, xin ngươi cứ tự nhiên!”

Lạc Mộng Khê cáo từ bước nhanh rời đi, sau khi đi một khoảng khá xa,
Lạc Mộng Khê có thể cảm giác ánh mắt sắc bén, tức giận của Lăng Khinh
Trần đang phóng tới nàng: Những người tâm cao khí ngạo đều là hỉ nộ vô
thường, người như thế, vẫn không nên tiếp xúc thì hơn……

“Lăng công tử, thật khéo, ngươi lại ở nơi này.” Thân ảnh duyên dáng của

Lạc Mộng Khê vừa biến mất không thấy, tiếng gọi mềm nhẹ của Lạc Tử
Hàm lại vang lên phía sau, Lăng Khinh Trần đứng bất động, cũng không trả
lời, đáy mắt sắc bén hiện lên một tia chán ghét.

“Lăng công tử lần đầu đến Tướng phủ, khẳng định đối với nơi này không

quen lắm, không bằng để Tử Hàm làm dẫn đường, dẫn Lăng công tử đi dạo
Tướng phủ một lát được không?” Lạc Tử Hàm tao nhã, tiêu sái đi tới bên
người Lăng Khinh Trần, nhẹ giọng đề nghị, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh
đẹp tràn đầy ý cười ngượng ngùng.

“Tại hạ rất mệt, nên trở về phòng nghỉ ngơi trước, Lạc cô nương thỉnh tự

nhiên!” Nói xong, Lăng Khinh Trần sắc mặt lạnh như băng xoay người rời
đi, không lâu sau, thân ảnh thon dài đã biến mất trên hành lang nhỏ.

Lạc Tử Hàm là do chính thất của Tướng phủ sinh ra, từ nhỏ nhận hết

ngàn vạn sủng ái và chú ý, chưa bao giờ bị người khác coi thường.

Nhìn hướng Lăng Khinh Trần biến mất, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp

của Lạc Tử Hàm bởi vì phẫn nộ mà vặn vẹo nghiêm trọng, nghiến răng
nghiến lợi rống ra một câu:“Lăng Khinh Trần!” Hắn lại hờ hững với một
người ôn nhu nhàn thục, thông minh tuyệt sắc như ta, tức chết ta , thật sự là
tức chết ta !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.