LẠC VƯƠNG PHI - Trang 312

“Bẩm Thừa tướng, Đại tiểu thư sáng sớm đã mang theo Băng Lam, Lôi

Viễn, Lôi Thanh ra ngoài phủ du hồ rồi……” Vương quản gia cung kính trả
lời, thỉnh thoảng nhìn lén sắc mặt Lạc Thừa tướng.

Mộng Khê như thế nào lại cố tình đi du hồ! Lạc Thừa tướng bất đắc dĩ

thở dài thật mạnh:“Lôi Minh, khẩn cấp liên hệ với Lôi Viễn, Lôi Thanh, để
bọn họ mau chóng hộ tống Đại tiểu thư hồi phủ……”

Lăng Khinh Trần đáy mắt trấn định hiện lên một tia lo lắng, ngẩng đầu

nhìn bầu trời, trầm tư một lát:“Thời gian không còn kịp rồi, tại hạ phải lập
tức đến Thương Châu, không đợi Mộng Khê trở về được, nhưng mà, chậm
thì bảy, tám ngày, lâu thì nửa tháng tại hạ có thể trở về, đến lúc đó sẽ mang
Mộng Khê cùng về Tô Châu, Lạc Thừa tướng, cáo từ!” Mộng Khê, chờ ta
trở lại!

Sau khi cáo biệt với Lạc Thừa tướng, Lăng Khinh Trần bước nhanh ra

ngoài phủ, gió thổi tay áo màu xanh bay bay, khiến cả người hắn càng thêm
tuấn mỹ vô trù.

Lăng Khinh Trần mặc dù mới vào Tướng phủ, nhưng một lời của hắn

đáng giá ngàn vàng, hắn hứa với Lạc Thừa tướng việc gì thì sẽ không thay
đổi, cho nên Lạc Thừa tướng không cần lo lắng gì hết, ngược lại, Lạc Thừa
tướng cũng đủ thời gian chuẩn bị của hồi môn cho Lạc Mộng Khê, Lạc
Mộng Khê phải được nở mày nở mặt tiến vào Lăng phủ, bằng trí thông
minh của nàng, trở thành chính thất của Lăng phủ cũng là chuyện sớm hay
muộn mà thôi!

Nhưng lúc này Lăng Khinh Trần không biết, Thương Châu phát sinh

việc khẩn cấp, giục hắn không đợi Lạc Mộng Khê trở về đã vội vã rời đi,
cùng người yêu dấu lỡ mất chuyện tốt, trở thành tiếc nuối lớn nhất trong
cuộc đời hắn, mỗi khi nhớ tới đều hối hận không thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.