LẠC VƯƠNG PHI - Trang 347

là do bọn họ thất trách!

Lôi Viễn, Lôi Thanh cũng không có chết nổ, là Diệp Bắc Đường cứu bọn

họ đang bị trọng thương, cũng đưa bọn họ và Băng Lam trở về Tướng phủ.

Đại phu nhân ngồi ở bên cạnh ghế trên, nhàn nhã thưởng thức trà thơm,

mâu quang hiện lên một tia ý cười vì gian kế đã thực hiện được: Lạc Mộng
Khê rốt cục đã chết sao……

“Mộng Khê không biết ở đâu, phạt các ngươi có ích lợi gì?” Lạc Thừa

tướng ánh mắt lạnh lùng, lớn tiếng khiển trách:“Thất thần làm gì, còn
không mau đi tìm người, tìm không thấy Đại tiểu thư, hai người các ngươi
xách đầu tới gặp ta!”

“Thuộc hạ tuân mệnh!” Lôi Viễn, Lôi Thanh cung kính, kiên định trả lời

một tiếng, đứng lên, kéo thân thể bị trọng thương bước nhanh ra bên ngoài.

Lôi Viễn, Lôi Thanh đi rồi, Lạc Thừa tướng sắc mặt âm trầm ghé mắt

nhìn Đại phu nhân vẫn đang nhàn nhã uống trà:“Vân Bích Lạc, người
quang minh chính đại không ngồi lê đôi mách, trong một tháng, không cho
ngươi phái người ám sát Mộng Khê, nếu không, làm hỏng việc tốt của bổn
tướng, bổn tướng tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!”

Nói xong, Lạc Thừa tướng xoay người, cũng không quay đầu lại mà đi

thẳng ra bên ngoài: Vân Bích Lạc, từ trước tới nay bổn tướng thật đúng là
xem nhẹ ngươi, tạm thời cứ để cho ngươi ra oai vài ngày, chờ Lăng Khinh
Trần giúp bổn tướng làm chuyện kia xong xuôi, ngày uy phong của ngươi
cũng sẽ kết thúc ……

“Lạc Hoài Văn!” Đại phu nhân trong đôi mắt đẹp hừng hực lửa giận

thiêu đốt, nhìn theo thân ảnh cao lớn của Lạc Thừa tướng đã cách xa đại
sảnh, tức giận gầm lên một tiếng, ném chén trà ra cửa, chỉ nghe “Choang”
Một tiếng vang lên, chén trà rơi xuống ở đất vỡ tan……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.