LẠC VƯƠNG PHI - Trang 356

Nhưng không biết vì nguyên nhân gì, lần này hắn cưỡng ép vận công,

chân khí trong cơ thể lại không thể khống chế, ngược lại xu thế tán loạn
càng ngày càng mạnh:“Phốc!” Nam Cung Quyết khống chế không được,
một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng, giống như đang là mùa đông, ở
trong tuyết trắng điểm vết hồng mai……

“Nam Cung Quyết!” Đứng ở cách đó không xa Bắc Đường Diệp kinh hô

một tiếng, rất nhanh chạy tới, trong nháy mắt ý thức của Nam Cung Quyết
trở nên mơ hồ, thân thể thon dài của hắn trong phút chốc ngã xuống đất,
kiên định phun ra một câu:“Cứu Lạc Mộng Khê trước!”

Tiếng kinh hô của Bắc Đường Diệp và nhóm thị vệ vang lên bên tai,

trong nháy mắt đã biến mất vô tung……

“Quyết Nhi…… Quyết Nhi……” Trong mông lung, nghe thấy tiếng gọi

quen thuộc vang lên bên tai, Nam Cung Quyết chậm rãi mở mắt, đập vào
tầm mắt là khuôn mặt hiền hậu lộ ra từ ái của phương trượng đại sư.

“Sư phó!” Nam Cung Quyết ngồi dậy, mâu quang sắc bén, lạnh như băng

lóe lên nồng đậm vui sướng:“Người tới gặp con sao?”

“Quyết Nhi, còn nhớ rõ lúc xuống núi, vi sư đã nói gì với con không?”

Phương trượng đại sư trong giọng nói mang theo từ ái, đáp phi sở vấn**.

(**đáp phi sở vấn: Ông nói gà, bà nói vịt)

“Đương nhiên nhớ rõ, người nói mọi việc tùy duyên, tùy tâm!” Ngoài

mẫu thân đã mất ra, chỉ có phương trượng đại sư là người đối tốt với hắn
nhất, cho nên, lời người nói, Nam Cung Quyết đều ghi nhớ trong lòng.

Phương trượng đại sư gật đầu:“Quyết Nhi, ngươi nhớ kỹ, cho dù làm

chuyện gì, đều phải tùy duyên, tùy tâm, tuy rằng ngươi ở Thiếu Lâm tự
thanh tu năm năm, sớm đã nhìn thấu mọi việc, thanh tâm quả dục, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.