LẠC VƯƠNG PHI - Trang 592

Lạc Mộng Khê thu hồi ánh mát, suy nghĩ tìm lý do thích hợp. Trong lơ

đãng, nhìn thấy một cửa hàng cách đó không xa, đáy mắt trong trẻo nhưng
lạnh lùng hiện lên một tia vui sướng: “Ta ngửi thấy mùi thơm, cho nên đến
mua bánh hạt đào.”

Nam Cung Quyết nhìn cửa hàng cách đó không xa, nhưng nhìn vài lần

đều không nhìn thấy bóng Túy Tiên lâu đâu: Mùi bánh hạt đào có thể bay
tới Túy Tiên lâu, thật sự là đại kỳ văn (tin lạ) trên thế gian.

Biết Lạc Mộng Khê đang nói dối, Nam Cung Quyết cũng không vạch

trần: “Lưu Phong.”

“Vâng, Vương gia!” Lưu Phong cung kính trả lời một tiếng, bước nhanh

đến trước cửa hàng, một lát sau, mua về một túi bánh hạt đào, cung kính
đưa tới trước mặt Lạc Mộng Khê: “Vương phi.”

Lạc Mộng Khê nhận bánh hạt đào, lễ độ nói một tiếng: “Cám ơn!”

Sắc mặt Lưu Phong vẫn bình thường, ngữ khí bình tĩnh: “Đây là việc mà

mạt tướng phải làm, Vương phi không cần khách sáo.”

“Mộng Khê, ngươi còn muốn mua gì nữa không?”

Lạc Mộng Khê khẽ lắc lắc đầu: “Tạm thời không có.” Ta tới đây có phải

để mua cái này đâu, bánh hạt đào chẳng qua chỉ là cái cớ.

“Đã như vậy, thời gian không còn sớm, chúng ta hồi phủ thôi!” Nam

Cung Quyết ngẩng đầu nhìn đại viện đang ở trước mặt, đáy mắt hơi trầm
xuống.

Lạc Mộng Khê không có ý kiến, khẽ gật gật đầu: “Được.” Khi nào rảnh,

ta phải trở lại đây điều tra một chút, xem xem trong đại viện quái dị này rốt
cuộc là thần thánh phương nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.