LẠC VƯƠNG PHI - Trang 864

“Vâng, Vương gia.” Thị vệ lĩnh mệnh rời đi. Lạc Mộng Khê giục Nam

Cung Quyết muốn về phòng nghỉ ngơi: “Nam Cung Quyết, ngươi đến đại
sảnh tiếp khách, ta về phòng nghỉ đây.”

Nhưng Nam Cung Quyết vẫn nắm chặt tay nàng, dù Lạc Mộng Khê giãy

như thế nào cũng không thoát ra được “Mộng Khê, ngươi đến đại sảnh với
bổn vương.”

“Ta mệt muốn chết đây, muốn nghỉ ngơi.” Mấy việc này chỉ là việc vặt

mà thôi, không tất yếu phải kêu ta đi cùng.

“Bổn vương chỉ đến gặp Hạ Hầu Yên Nhiên để lấy đồ rồi lập tức về, sẽ

không mất quá nhiều thời gian.” Nói xong không đợi Lạc Mộng Khê đáp
lời, Nam Cung Quyết đã kéo nàng bước nhanh đến đại sảnh.

“Ta thật sự rất mệt, không muốn đến đại sảnh” Khi đi ngang qua bộ bàn

ghế đá, Lạc Mộng Khê rất nhanh liền ngồi xuống ghế, cánh tay gác lên trên
bàn làm gối đầu, ghé đầu lên cánh tay, tỏ vẻ mệt mỏi: “Nam Cung Quyết,
ngươi vẫn nên tự mình đi thôi, ta không đi nổi”

Từ khi về Vương phủ đến giờ, Nam Cung Quyết vẫn nắm chặt tay nàng.

Nam Cung Quyết hình như rất tự nhiên, nhưng Lạc Mộng Khê thì không
cảm thấy như thế. Nàng muốn thoát ra, lại giãy không ra được.

Trên đường bọn họ về phòng phía sau viện, bọn thị vệ, nha hoàn không

nhiều lắm, không có mấy người nhìn thấy. Nam Cung Quyết muốn nắm tay
nàng, nàng chiều theo hắn là xong.

Nhưng nếu đến đại sảnh, chung quanh lại có rất nhiều thị vệ, nếu Lạc

Mộng Khê và Nam Cung Quyết nắm tay nhau xuất hiện trước mặt bọ họ,
Lạc Mộng Khê thật đúng là có ý không vui.

Nam Cung Quyết than nhẹ một tiếng: “Ngươi xác định mệt chết, không

đi nổi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.