LẠC VƯƠNG PHI - Trang 985

Lạc Mộng Khê và Lãnh Tuyệt Tình đỡ Mâu Thanh bước nhanh phía

trước. Lúc này, ý thức của Mâu Thanh đã trở nên mơ hồ, hai tay nắm chặt
hũ đựng tro cốt kia, trong miệng không ngừng gọi: “Dao nhi, Dao nhi……”

“Nơi này là vùng hoang vu thôn quê, trong thời gian ngắn sẽ không tìm

được đại phu, không bằng tìm một chỗ yên ắng để ta xem xét thương thế
giúp hắn” Lãnh Tuyệt Tình dò xét thấy mạch tượng của Mâu Thanh đã rất
yếu…..

“Ngươi cũng biết y thuật?” Đối với lời nói của Lãnh Tuyệt Tình, Lạc

Mộng Khê có chút giật mình.

“Có biết một ít! Hắn bị thương rất nặng, cần lập tức trị thương” Lãnh

Tuyệt Tình ngẩng đầu nhìn lên, thấy cách đó không xa có một ngôi nhà cỏ
tranh nhỏ, liền cùng Lạc Mộng Khê đỡ Mâu Thanh đi vào….. Cẩn thận đỡ
Mâu Thanh nằm xuống, Lãnh Tuyệt Tình đang muốn bắt mạch cho hắn. Ai
ngờ, Mâu Thanh nãy giờ đang nhắm chặt hai mắt lại mở mắt ra, ngăn động
tác của Lãnh Tuyệt Tình: “Không cần, thương thế của ta, trong lòng ta rõ
ràng, hắn đã đánh gãy tâm mạch của ta, ta đã không thể cứu……”

Lãnh Tuyệt Tình thấy điều Mâu Thanh nói là sự thật, trong lòng nhịn

không được âm thầm thở dài: Không ngờ hắn một đời dũng mãnh thanh
cao, năm đó oai phong một cõi giang hồ, lại rơi vào kết cuộc như thế này…

Mâu Thanh khe khẽ thở dài, hai mắt sương mù nhìn lên nóc nhà: “Cả đời

này, thành tựu lớn nhất của ta chính là quen biết Dao nhi. Nhưng đến cuối
cùng, cũng là ta hại chết nàng. Khoảng thời gian ta được ở bên nàng chính
là thời gian vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất trong kiếp này……”

Trước mắt như hiện ra khoảng thời gian tốt đẹp khi hắn cùng Lăng Tuyết

Dao ở chung một chỗ. Khóe miệng Mâu Thanh cong lên một tia ý cười
chân thành: Nếu thời gian có thể dừng lại ở giờ khắc đó, thật là tốt biết
bao…… “Mười năm trước, khi Dao nhi rời xa trần thế, trái tim của ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.