vào ngân sách và Quốc hội phân bổ nguồn thu – thấp hơn số phí thu được – để
văn phòng hoạt động. Phí sử dụng có thể trực tiếp tài trợ cho những gì cần thực
hiện và thường đặt ở mức cao để có đủ những người xem xét hồ sơ để sớm có
quyết định. Các văn phòng này phải nằm ngoài hệ thống công chức và lương phải
cao để thu hút và giữ nhân viên có khả năng điều hành văn phòng có hiệu quả và
nhanh nhẹn.
Một kích cỡ không thể vừa cho mọi người
Mặc dù đơn giản là một đặc tính tốt nhưng những người xây dựng một hệ
thống mới cần phải điều hợp một số quyền lợi đối kháng và chấp nhận một số
khác biệt quan trọng. Một trong số này là sự khác biệt giữa kiến thức công cộng
và kiến thức riêng.
Nhằm thực hiện mối quan tâm của xã hội là phổ biến kiến thức càng nhanh
càng tốt, một số loại kiến thức phải dành riêng cho lãnh vực công và phổ biến cho
tất cả mọi người. Việc sử dụng kiến thức khoa học căn bản là trọng tâm trong thời
đại công nghiệp trí lực nhân tạo vì cho phép các đột phá công nghệ được triển
khai. Nhưng cũng còn nhiều nguyên nhân khác để giữ kiến thức trong khu vực
công. Thí dụ một xã hội có thể xác định mối quan tâm giáo dục giới trẻ biện minh
cho việc đặt một số loại hình kiến thức – như công nghệ đào tạo – thuộc khu vực
nhà nước. Một nền dân chủ bình đẳng có thể muốn các loại công nghệ cứu mạng
sống được phân bổ đến mọi người, không chỉ dành cho người giàu.
Điều này không có nghĩa là không cấp bằng sáng chế và bản quyền trong khu
vực được xã hội quan tâm cho phép mọi người tiếp cận với kiến thức chỉ chịu phí
rất thấp hay không trả gì cả. Điều này sẽ không làm được vì như vậy không ai có
động lực thúc đẩy tạo ra kiến thức thông dụng cho mọi người. Hơn nữa, nhà phát
minh ra những khám phá sẽ có động lực lớn giữ bí mật các khám phá của họ. Bí
mật còn tệ hại hơn độc quyền nhiều khi nói đến phổ biến kiến thức.
Lời giải sẽ là bảo đảm cho những ai khám phá kiến thức thuộc khu vực công
được trả công xứng đáng nhưng kiến thức đó là của chung. Giải pháp cho vấn đề
này có thể là việc thành lập một cơ quan công – có thể là chi nhánh của Quỹ
Khoa học Quốc gia – được cấp kinh phí và quyền hạn trong khu vực xác định. Cơ
quan này có thể quyết định mua kiến thức để được sử dụng rộng rãi khi cảm thấy
cần thiết. Nếu người bán không đồng ý với giá hợp lý, có thể sử dụng nguyên tắc