lôi hắn từ trong xe ra, xô đẩy hắn, cũng ôm hắn, tâm tình khẩn trương kích
động khó có thể bình tĩnh.
Đầu xe của nam xăm hình cách đuôi xe Tạ Tùy ước chừng hai mét cự
ly, hắn ta đi xuống xe, khí lực toàn thân gần như cạn kiệt, chống thân xe,
thiếu chút nữa con mẹ nó phun ra!
Diêu Vũ chạy tới, khó có thể tin nhìn một phần ba thân xe Tạ Tùy đã
lái ra khỏi vách núi, không lời nào để nói.
Trên mặt Tạ Tùy, thần sắc lạnh lùng, con ngươi thâm thúy ngưng tự
hơi thở tử vong.
Vong mệnh chi đồ.
Cậu ta quay đầu mắng người đàn ông xăm hình kia vài câu, liền để thủ
hạ rời đi.
Cậu đánh cược với Tạ Tùy có rất nhiều người biết, vết thương trên ót
xem như tự chịu đựng , không chỉ như thế, cậu còn phải xin chuyển ban,
hơn nữa về sau ở trong trường học nhìn thấy Tạ Tùy liền nhất định tránh đi.
Trải qua sự kiện lần này, Diêu Vũ cũng tinh tường nhận thức được, Tạ
Tùy là tên điên liều mạng như vậy, mình thật sự không thể trêu chọc hắn.
Trên đường về từ quốc lộ Hồi Sơn, Tương Trọng Ninh lái xe, Tùng Dụ
Chu ngồi ở vị trí kế bên tài xế, mà Tạ Tùy một mình ngồi ở sau xe, trầm
mặc, vẫn không nói gì.
Tùng Dụ Chu thông qua kính chiếu hậu nhìn hắn.
Tay hắn chống rất tùy tiện, sắc mặt trầm tĩnh, đèn đường tại trên mặt
của hắn hắt xuống ánh sáng loang lổ.