Dừng lại một chút, cô tiếp tục nói chuyện, trên mặt treo nụ cười.
Ánh mắt Tạ Tùy dừng ở trên người cô, liền không thể rút về.
Tịch Bạch từ bên người hắn đi qua, nhìn hắn một chút, không có quấy
rầy hắn.
Tạ Tùy đột nhiên có chút tức giận, hắn nhấc chân đi tới hội trường,
Phương Duyệt Bạch sau lưng hắn, không hiểu hô một tiếng: "Này Tạ Tùy."
Phương Duyệt Bạch này không chỉ lớn lên giống Tịch Bạch, tên
giống, ngay cả giọng nói cũng rất giống.
Một tiếng "Tạ Tùy" này cất lên làm cột sống hắn một trận giật mình.
Hắn có hơi nghiêng đầu, lớn tiếng nói: "Không phải xem phim?"
Phương Duyệt Bạch vui mừng quá đỗi, vội vàng đuổi theo: "Cậu đợi
tớ."
Đứng trước phòng học, Tịch Bạch nhịn không được hướng mắt tới
trên sân thể dục, bóng dáng chàng trai cao ngất, Phương Duyệt Bạch ở phía
sau hắn, nhu thuận giống như một cô vợ nhỏ.
Tịch Bạch nhẹ nhàng thở ra một hơi, xoay người trở về phòng học.
Tịch Bạch nhận ra Phương Duyệt Bạch, trên bảng vàng danh dự còn
dán hình của cô ấy, nằm trong top 10, vô cùng ưu tú, ngày thường nhẹ
nhàng ôn hòa.
Tạ Tùy có lẽ sẽ thích cậu ấy.
Ân Hạ Hạ ở bên người Tịch Bạch nói liên miên cằn nhằn: "Chậc chậc,
vừa nãy còn nói ai không xứng so với ai, còn chưa quá nửa giờ đâu, ai đó