Đột nhiên có người chặn ngang làm Tạ Tùy dị thường khó chịu, đồng
thời cũng thấy đần độn vô vị.
Hắn đi đến bên cạnh Tịch Bạch, nắm cổ áo cô kéo gần lại chính mình,
giọng điệu ôn nhu nỉ non khàn khàn, lạnh lùng nói --
"Không để ý đến tôi, về sau liền mẹ nó đửng xuất hiện ở trước mặt của
tôi, không thì gặp cậu một lần, 'Khi dễ' cậu một lần."
Tịch Bạch bị hắn dọa, sợ tới mức lùi về sau một bước, liên tục gật đầu.
Tạ Tùy buông cô ra, thuận tiện giúp cô sửa sang lại cổ áo lộn xộn,
quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng hắn táo bạo lại ẩn nhẫn, Tịch Bạch thở dài nhẹ nhõm
một hơi, nhưng đồng thời, cảm xúc phức tạp hơn đặt ở trong lòng cô.
Cô không muốn trêu chọc Tạ Tùy, làm kế hoạch của mình trở nên
phức tạp.
Buổi chiều hôm đó, Tịch Phi Phi đăng một cái weibo --
"Em gái trêu chọc nam sinh cá biệt ở trường học, bị khi dễ , tôi thật
tức giận, đi lên giúp đỡ em gái nói chuyện cũng bị mắng, hu hu hu, thỉnh
cầu an ủi."
Cả khu bình luận đều là an ủi Tịch Phi Phi.
"Phi Bảo thật sự là một chị gái rất tốt."
"Đúng vậy, Phi Bảo của chúng ta thật ấm áp."
"Em gái như thế nào lại tùy tiện trêu chọc nam sinh hư ở trường học?"