Hôm nay đổ mưa, Đào Gia Chi kêu cô không cần lái xe đạp, theo chị
cùng nhau ngồi xe hơi trở về, Tịch Bạch không muốn chờ Tịch Phi Phi,
mỗi lần chị ấy ở cùng bạn bè, đều dây dưa hồi lâu mới có thể ra cổng.
Tịch Bạch cảm thấy rất lãng phí thời gian.
Cô một mình đi đến bên cửa trường, phát hiện ra Tạ Tùy vẫn đang bị
phạt đứng cả một buổi sáng.
Hắn đứng ở trước cửa phòng an ninh, mưa to sùm sụp vỗ trên người
hắn, tóc đen ướt át "Xoạch" trên trán của hắn, mưa theo làn mi hắn rơi
xuống, ánh mắt cũng bị cọ rửa có chút không mở ra được.
Thật chật vật.
Các học sinh đi ngang qua, chỉ trỏ, thấp giọng nghị luận.
Một ngày vào thu, gió mang theo hơi mát.
Áo T-shirt đơn bạc của Tạ Tùy cũng đã ướt đẫm , dính vào trên người,
lộ ra hình dáng bắp thịt mạnh mẽ, nhìn qua có chút gợi cảm.
Nữ sinh cũng không dám nhìn hắn nhiều lần.
Tịch Bạch dừng một chút, nơm nớp lo sợ đi qua người hắn.
Tuy rằng Tạ Tùy đã cảnh cáo cô, không cần xuất hiện ở trước mặt của
hắn, Tịch Bạch cũng là cẩn thận tuân theo cảnh cáo của hắn, đi đường đều
tránh hắn .
Tuy nhiên, cô phải về nhà, điều này cũng không có biện pháp.
Cô trà trộn ở trong đám người, cúi đầu đi ra cổng trường, mong chờ
Tạ Tùy không nhìn thấy cô.