LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1003

Lâm Duyệt Vi không chút khách khí mà cười ha ha ha.

“Cầu nguyện trước khi ăn cơm không phải thói quen phương Tây sao?”

“Chị…Trung Tây kết hợp,” Cố Nghiên Thu cố giấu cũng không được, lấy
ly sữa uống một ngụm, vừa đỏ mặt vừa đuối lý nói, “Không được sao?”

“Được được được, chị nói cái gì thì chính là cái đó.” Lâm Duyệt Vi trong
đầu chỉ nghĩ 'đáng yêu đáng yêu quá đáng yêu', có cái gì mà không được
chứ.

Lâm Duyệt Vi cố ý trêu đùa hỏi cô: “Còn muốn tiếp tục cầu nguyện sao?”

Cố Nghiên Thu hầm hực nói: “Không cần, Phật Tổ đã nghe được rồi.”

Lâm Duyệt Vi lại: “Ha ha ha ha.”

Mỗi ngày Cố Nghiên Thu đều có thể mang tới cho nàng một niềm vui mới,
không biết sao trêи đời lại có một người đáng yêu như thế.

Cố Nghiên Thu càng cáu, cuối gập đầu ăn bữa sáng.

Tuy cô trông giống đang giận, nhưng suốt cả bữa sáng cứ thấy cô mặt đỏ
không giống mọi khi khiến Lâm Duyệt Vi cũng hơi hoài nghi.

Cố Nghiên Thu “cáu” xong, biểu tình tự nhiên uống sạch ngụm sữa cuối
cùng, hỏi nàng: “Tối hôm qua Trần Huyên tìm em,có việc gì quan trọng
sao?”

Vừa nhắc đến Lâm Duyệt Vi mới nhớ ra, nói với cô: “Đúng vậy, hôm nay
em phải đi casting.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.