LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1006

đáng yêu muốn chết, bây giờ lại như vậy.

Cố Nghiên Thu do dự mà nhìn nàng một cái, nói: “Chưa đầy hai ngày nữa
em đã phải đi tiếp rồi.”

Lâm Duyệt Vi không nghĩ cô sẽ nhắc tới chuyện này, trái tim như bị cái gì
đánh trúng, đột nhiên hiện lên chút chua xót.

Nàng đẩy ghế lùi về sau hai bước, từ cạnh bàn đứng dậy, vòng đến đối diện
ôm Cố Nghiên Thu một chút. Cố Nghiên Thu cảm giác như mình đang làm
giá, giơ tay nhẹ đẩy bả vai nàng, thấp giọng: “Mau ăn, còn dọn chén đũa
nữa, chần chừ nữa sẽ không kịp đi làm mất.”

“Em không phải đi làm, để em dọn.”

Bởi vì bị một câu này của Cố Nghiên Thu ảnh hưởng, đến lúc cô rời khỏi
nhà, biểu hiện của Lâm Duyệt Vi vẫn mười phần lưu luyến, cứ như một hai
năm sẽ chưa được gặp lại nhau, cực kì khổ sở.

Kĩ thuật diễn gần đây của nàng tốt lên không ít, Cố Nghiên Thu nhìn nàng
làm biểu tình khó chịu, còn như thế nữa chắc nàng sẽ bắt đầu rơi lệ, cạn lời,
vội vàng bất đắc dĩ dừng lại nói: “Được rồi.”

Lâm Duyệt Vi lưu luyến nói: “Đi làm đi.”

Cố Nghiên Thu đánh xe ra khỏi garage, Lâm Duyệt Vi còn đứng ở cửa, cô
hạ cửa sổ xe vẫy vẫy tay tạm biệt với nàng.

Lâm Duyệt Vi đứng bất động, cười cười.

Cố Nghiên Thu chạy xe qua cổng lớn, theo thói quen nhìn sang kính chiếu
hậu, thấy bóng người nho nhỏ tựa như đang hướng về phía cô làm khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.