LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1087

Lâm Duyệt Vi thở dài: “Không dối chị, em cũng nghĩ thế.”

Cố Nghiên Thu lại lắc đầu, nói: “Dì hẳn không phải người như vậy.”

Lâm Duyệt Vi ôm chăn tiếp tục phụ họa gật đầu: “Đúng vậy, em cũng cảm
thấy thế.”

Cố Nghiên Thu buồn cười xoa xoa đầu nàng, kéo nàng xuống, ôm gọn vào
lòng nhỏ nhẹ nói: “Nhắm mắt, ngủ đi, ngày mai còn đi làm.”

Lâm Duyệt Vi không chịu ngủ, đầu nhích tới nhích lui, thỉnh thoảng còn
lầm bầm lầu bầu như muốn hỏi Cố Nghiên Thu mấy vấn đề.

Cố Nghiên Thu không phản đối trước sự quấy nhiễu này, không còn cách
nào khác chỉ đành bất đắc dĩ tìm cách vắt kiệt sức nàng, để Lâm Duyệt Vi
vì mệt mà ngủ.

Trước Tết Nguyên Đán vài ngày – hai lăm tháng chạp, sắc mặt Nhiễm
Thanh Thanh sau khi nhận được một cuộc điện thoại liền thay đổi – vừa vui
sướиɠ vừa nhưng cũng có phần khó chịu, cuối cùng trở về phòng.

Lâm Duyệt Vi vừa xuống máy bay đã nhận được điện thoại của mẹ, thông
báo nàng phải đi kí tên nhận chuyển nhượng cổ phẩn.

Lâm Duyệt Vi: “Cái gì?”

Nhiễm Thanh Thanh giải thích: “Ba con đã đồng ý rồi, đem tất cả cổ phần
trong tay đều chuyển qua cho con, sẽ cho xe đón ở sân bay, biển số xe là
xxxx, vừa gọi cho mẹ.”

Lâm Duyệt Vi ngồi trêи xe, hai bàn tay đan vào nhau, suy nghĩ trong đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.