LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1111

các loại thuốc ông ấy uống, cũng không phát hiện ra điều gì lạ.”

“Đừng nghĩ quá nhiều.” Lâm Duyệt Vi an ủi cô.

“Ừm.” Cố Nghiên Thu ấn ấn huyệt Thái Dương.

Lâm Duyệt Vi vỗ vỗ vào gối bên cạnh, nói: “Chị qua đây, nằm xuống.”

Cố Nghiên Thu cho rằng nàng muốn làm cho xong chuyện ban nãy đang
tính làm, do dự một chút mới dám nằm xuống, bỗng một đôi tay hơi lạnh
áp lên huyệt Thái Dương của cô, dịu dàng bắt đầu mát xa.

Lâm Duyệt Vi: “Chị vốn đã lớn tuổi hơn em, nay còn nghĩ nhiều chuyện
vậy sẽ càng mau già, thả lỏng một chút rồi ngủ sớm đi.”

Cố Nghiên Thu chăm chú ngước nhìn nàng.

Lâm Duyệt Vi cười cười: “Sao vậy? Mau nhắm mắt lại.”

Cố Nghiên Thu bỗng bắt lấy cổ tay nàng, hôn một hơi, sau đó lại tinh tế
vừa ʍút̼ vừa hôn, từ cổ tay hôn đến đầu ngón tay.

Lâm Duyệt Vi run lên một chút, hù dọa: “Không ngủ thì sẽ qua giấc đó.”

Cố Nghiên Thu nháy mắt như không bình tĩnh nhìn nàng: “Vậy đừng ngủ.”

Lâm Duyệt Vi: “……”

Thôi được rồi…

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.