LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1284

Thu thì không rõ nguyên do, nói: “Em muốn uống sao?”

Lâm Duyệt Vi còn chưa kịp nói gì, Nhiễm Thanh Thanh đã nói: “Không
sao đâu, nó không cần, con uống đi.”

Lâm Duyệt Vi thu hồi ánh mắt: “Đúng vậy, chị uống đi, em ăn chút đồ ăn là
no rồi.”

Cố Nghiên Thu chỉ chỉ nồi, nói: “Không phải còn rất nhiều sao?”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Con thật cho nó uống à?”

Không phải dưỡng nhan sao? Cố Nghiên Thu nhíu mi, rồi sau đó lại gật gật
đầu.

Nhiễm Thanh Thanh dùng chiếc đũa gõ thành chén, nói với Lâm Duyệt Vi:
“Tự đi mà múc.”

“Cảm ơn mẹ.”

“Uống ít thôi.”

“Dạ dạ.”

Nhiễm Thanh Thanh thề chỉ muốn hỏi han ân cần một chút, lại bị Lâm
Duyệt Vi mấy lần cắt ngang, sau cùng còn kề tai bà nói nhỏ: “Nếu mẹ
không muốn doạ con dâu mẹ chạy mất, thì tốt nhất tự hoá kiếp đi.”

Lúc này Nhiễm Thanh Thanh mới chịu dừng miệng.

Cố Nghiên Thu nhìn Lâm Duyệt Vi, rồi lại nhìn Nhiễm Thanh Thanh, cúi
đầu yên lặng mà uống canh trong chén.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.