LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1289

Từ lúc bắt đầu đề máy chạy lên núi, cả hai đều có bản lĩnh, thế lực ngang
bằng nhau, không phân rõ ai hơn ai, chẳng ngờ giữa đường bất thình lình
lại bị một câu 'Cố tỷ tỷ' của Lâm Duyệt Vi đánh bại, Cố Nghiên Thu cắn
chặt hàm răng, dùng hết sức nắm chặt tay lái, lại không cách nào khống chế
phương hướng, chỉ nghe phịch một tiếng, cả cái bánh lái bị cô bẻ gãy, toàn
quyền chủ động rơi vào tay Lâm Duyệt Vi, đưa cô lên đỉnh núi một cách
tuyệt trần.

Esley: H gì trừu tượng quá vậy trời =)) Ai không biết là tư thế nào thì cmt
es giải thích tận tình cho nè =))

Mái tóc dài dính trêи mặt Lâm Duyệt Vi, cả người nàng đổ đầy mô hôi, vô
cùng không thoải mái, nàng giơ tay tùy ý vén tóc, để lộ ra vẻ mặt mãn
nguyện, cúi đầu dùng chân ngoéo lấy cằm Cố Nghiên Thu: “Cố tổng, người
có khỏe không?”

Cố Nghiên Thu thở gấp, hơi ngẩng đầu lên nhìn nàng, “Trước đó nói có thể
giở trò à?”

Lâm Duyệt Vi nhướng mày: “Nhưng chị cũng chưa nói là không thể a.”

Cố Nghiên Thu lại ngã đầu xuống giường, nhắm mắt dưỡng thần.

Lâm Duyệt Vi bò tới nằm sóng vai với cô, nghiêng đầu nhìn sườn mặt cô,
ngón tay vói qua, nhẹ nhàng sờ trêи chóp mũi, đưa lên lưỡi nếm, ngoài vị
mặn của mồ hôi, tựa hồ còn có chút vị khác, chờ nàng suy nghĩ cẩn thận
xem là gì, thì lập tức rút tờ khăn giấy ra để nhổ.

Nghĩ nghĩ một hồi nàng loại không còn biện pháp nào khắc phục, chạy vội
vào phòng vệ sinh súc miệng.

Cố Nghiên Thu nằm trêи giường nghiêng đầu nhìn nàng, một tay chống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.