LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1359

nếm thử một chút không?”

Đừng nói Nhiễm Thanh Thanh, ngay cả Lâm Duyệt Vi cũng sắp không
chịu nổi, cả cánh tay nàng run lên vì nổi da gà, vội nói: “Dừng lại, về nhà
rồi mình lại tán tỉnh.” Nhìn không thấy, ăn không được, bao nhiêu ham
muốn chẳng khác nào bị đổ ra giữa đường, rồi ai chịu trách nhiệm.

Cố Nghiên Thu biết nghe lời phải, ngắn gọn mà đáp: “Ừm.”

Lâm Duyệt Vi lại hỏi: “Chị còn chưa về nhà sao?”

Cố Nghiên Thu chống một tay lên khuỷu tay giơ di động, từ trêи cửa sổ sát
đất nhìn xuống thành phố lấp lánh ánh đèn bên ngoài, nhẹ nhàng mà lắc
đầu: “Thêm một lát nữa.”

“Có phải chị…… Tâm tình không tốt?”

“…… Một chút.”

Một chút chính là rất nhiều. Bây giờ Cố Hoà đang nằm ở bệnh viện, còn là
bệnh ung thư, có lẽ còn phải điều trị trong một thời gian dài, đổi lại là Lâm
Duyệt Vi cũng không thể vui vẻ, Lâm Duyệt Vi khuyên cô: “Về nhà trước
đi, mọi người cũng về đón tết hết rồi, em không yên tâm khi chị về muộn.”

“Ừm.” Cố Nghiên Thu đáp ứng, “Chị về bây giờ.”

“Chị đói bụng thì ăn cơm trước đi.”

“Không đói, chờ mọi người về cùng ăn.” Cố Nghiên Thu đã lấy túi và chìa
khóa, dùng một tay khóa cửa văn phòng, Lâm Duyệt Vi nghe tiếng chìa
khóa tra vào ổ, giống như dỗ trẻ nhỏ khích lệ nói: “Thật ngoan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.