LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1375

Năm ngón tay Lâm Duyệt Vi xuyên qua từng sợi tóc của cô, để chúng tự
nhiên rơi xuống màn hình di động đang sáng lên, vừa hay lướt tới ảnh tự
sướиɠ cùng Schrodinger lần trước. Cố Nghiên Thu phóng to hình ngắm
nhìn kỹ mặt Lâm Duyệt Vi, Lâm Duyệt Vi trơ mắt nhìn cô quan sát tới giây
thứ mười, nhịn không được hỏi: “Đẹp không?”

Cố Nghiên Thu “Ừm” nhẹ nhàng đáp: “Đẹp.”

Lâm Duyệt Vi híp híp mắt, nghĩ thầm: Quang minh chính đại ngắm hình
nàng, còn lời ngon tiếng ngọt, đây khẳng định cũng nằm trong kế hoạch,
mình không thể bị chút ngon ngọt này mê hoặc đầu óc.

Lâm Duyệt Vi thu hồi tầm mắt, hết sức chuyên chú sấy tóc cho cô.

Tóc Cố Nghiên Thu tuy dài nhưng vẫn ngắn hơn Lâm Duyệt Vi nhiều, nên
tóc rất mau khô, sau khi sấy xong Lâm Duyệt Vi theo thường lệ quỳ một
gối dưới sàn nhặt từng sợi tóc lên bỏ vào thùng rác, tỏ vẻ vui đùa: “Chắc
chị không phải sắp hói đầu chứ?”

Không biết từ khi nào, phiền não lớn nhất của giới trẻ bây giờ là: Rụng tóc,
hơn nữa tình thế còn rất nghiêm trọng.

Cố Nghiên Thu xoắn đám tóc lại, nói bâng quơ: “Không thể nào, bình
thường chải đầu cũng rụng tóc, ở đây chỉ có mấy cọng, chị thấy tóc vẫn còn
rất dày.”

Lâm Duyệt Vi: “……”

Nàng không nói lời nào đi rửa tay, lau khô rồi mới quay về, nhìn vào mắt
Cố Nghiên Thu hỏi: “Bình thường chị không lên mạng sao?”

“Có lên.” Thừa dịp Lâm Duyệt Vi đi rửa tay không chú ý, Cố Nghiên Thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.