LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1414

không có mẹ.”

Lâm Duyệt Vi vịn cầu thang xuống lầu, vừa đi vừa nói: “Sao có thể vậy,
không phải con chỉ lỡ quên thời gian thôi sao, mẹ nghĩ đi đâu vậy? Châu
Kiệt Luân biểu diễn chưa?”

Nhiễm Thanh Thanh: “Chưa, mẹ chưa thấy, năm nay có Châu Kiệt Luân
không?”

Lâm Duyệt Vi: “Không biết a, để con xem đơn ca.” Nàng lấy di động ra, tra
tiết mục đơn, ngồi trở về sô pha.

Cố Nghiên Thu tay trái nâng tay phải, che khuất cánh tay, tay phải thì che
mặt.

Nhiễm Thanh Thanh nhíu mày: “Con làm sao vậy?”

Cố Nghiên Thu tỏ vẻ tự nhiên: “Dạ, hơi đau răng.”

Nhiễm Thanh Thanh: “Sao đột nhiên lại đau răng?”

Cố Nghiên Thu: “Con cũng không biết, đột nhiên đau, không phải rất đau,
qua một chút sẽ hết.”

Lâm Duyệt Vi cầm di động mà cả người đều run, Nhiễm Thanh Thanh
nâng khuỷu tay nhẹ nhàng chọc nàng một chút: “Lão bà con đau răng còn
cười?”

Lâm Duyệt Vi: “Con oan uổng quá, con không có cười, con khổ sở đến
khóc mà.” Nàng cho Nhiễm Thanh Thanh xem đôi mắt không hề ướt nước
mắt của nàng, tiếp theo lập tức nói sang chuyện khác, thất vọng nói, “Xuân
Vãn năm nay hình như không có Chu Đổng, vậy còn gì đáng xem đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.