LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1422

Lâm Duyệt Vi hỏi: “Bình tĩnh xong rồi sao?”

Cố Nghiên Thu: “…… Vẫn chưa.”

Có Lâm Duyệt Vi ở đây, tất cả lực chú ý của cô đều dùng để lắng nghe
động tĩnh của Lâm Duyệt Vi, suy nghĩ nàng đang làm gì, nàng sẽ nghĩ như
thế nào, có phải đang nghĩ cô thế này thế kia không. Trong chốc lát lại chán
ghét chính mình, cô thật sự không giống người bình thường, chính cô cũng
không muốn vậy, chỉ do cô khống chế không được.

Lâm Duyệt Vi bỗng lấy gối đầu, ném qua, vừa hay nện lên lưng Cố Nghiên
Thu.

Chân trái Cố Nghiên Thu bước về phía trước một chút, rồi lùi lại, nhẹ
nhàng nhặt gối đầu lên, ném lên sô pha, trầm mặc không nói chuyện.

Lâm Duyệt Vi còn muốn ném chiếc gối còn lại, nhưng ném đi rồi thì nàng
không còn thứ để nằm, lại còn phải lết xác tới nhặt về, bèn nói: “Cố Nghiên
Thu, chị dây dưa xong chưa? Chị muốn bình tĩnh đến sáng hôm sau à?”

“Có lẽ đi.”

Gối đầu cuối cùng cũng không có thể giữ được nữa.

Lúc Cố Nghiên Thu khom lưng nhặt lên, nhìn nhìn sô pha, lựa chọn trả về
lại cho Lâm Duyệt Vi. Cô vừa rảo bước tiến vào phạm vi thế lực của Lâm
Duyệt Vi, nàng đang ngồi trêи giường bỗng duỗi tay nắm lấy cổ tay cô, vừa
lôi vừa kéo lúc Cố Nghiên Thu không phòng bị, thân thể cô không chịu
khống chế mà bị kéo về phía trước, hai tay cô chống xuống bên cạnh Lâm
Duyệt Vi, những sợi tóc thật dài buông xuống vương trêи đầu gối nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.