LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1441

Lâm Duyệt Vi ôm lấy nàng, dùng sức hôn lên mặt cô hai cái: “Khen chị!
Chị quá tuyệt vời!”

Cố Nghiên Thu đỏ mặt, mạnh miệng nói: “Không đủ thành khẩn.”

Lâm Duyệt Vi nhìn cô: “Vậy thế nào mới đủ thành khẩn?”

Cố Nghiên Thu nói: “Tự em đoán.”

Lâm Duyệt Vi ghét nhất là trò đoán chữ, nhưng lúc này lại toàn tâm toàn ý
phối hợp nói: “Hôn môi?”

Cố Nghiên Thu không trả lời, Lâm Duyệt Vi bèn hôn lên môi cô một cái
vang dội.

“……” Quý cô Nhiễm Thanh Thanh hoàn toàn câm nín với hai con người
không xem ai ra gì này.

Cố Nghiên Thu có chút vui vẻ, nhẹ giọng nói: “Còn chưa đủ.”

Còn chưa đủ? Lâm Duyệt Vi cân nhắc một chút, khóe môi khẽ cong, muốn
lôi cô lên lầu, Cố Nghiên Thu mỉm cười đè tay nàng lại, nói: “Đủ rồi đủ
rồi.”

“Thật đủ rồi?” Lâm Duyệt Vi cố ý hỏi.

“Đủ rồi.” Cố Nghiên Thu đỏ mặt gật đầu, buổi tối bù cũng được.

Lâm Duyệt Vi lại hôn cô, cười nói: “Chị thấy như vậy có tốt hơn không, chị
nghĩ gì muốn gì thì cứ việc mở miệng nói với em, chỉ cần em có thể làm
được, em nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của chị. Dù vui vẻ hay đau khổ, dù
sao thì hai người chịu vẫn tốt hơn một người chịu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.