Nhiễm Thanh Thanh thở dài trong lòng.
Lâm Duyệt Vi đột nhiên quay đầu: “Mẹ, mẹ cũng nghĩ vậy mà ha.”
Nhiễm Thanh Thanh xụ mặt, lãnh khốc vô tình nói: “Thôi, tôi không cần.”
Lâm Duyệt Vi bật cười ha ha hai tiếng, mặc kệ mẹ nàng khẩu thị tâm phi,
phụ nữ đều như vậy, đặc biệt là những phụ nữ bị động, lúc nào cũng khẩu
thị tâm phi.
Ba người một mèo một chó ngày mùng một đầu năm ngủ hết nửa ngày,
buổi chiều bốn giờ, Lâm Duyệt Vi cùng Cố Nghiên Thu ra ngoài gặp bạn
bè, trước khi ra khỏi nhà còn mang theo nhẫn, sánh vai cùng nhau vô cùng
đẹp đôi.
Tính ra thì nàng là người đầu tiên trong đám bạn thân kết hôn, khi nói ra
không biết có bao nhiêu người đã giật cả mình, sau đó mặc dù biết hai
người liên hôn mang tính chất kinh doanh như vẫn thường xuyên trêu ghẹo
nàng. Bây giờ nàng với Cố Nghiên Thu lộng giả thành thật, không biết bạn
bè nàng còn muốn lăn lộn ra bao nhiêu chuyện xấu nữa, khẳng định sẽ
không được bình tĩnh.
Lâm Duyệt Vi nghiêm chỉnh cảnh cáo trong nhóm chat: Không được quá
phận, đặc biệt không được chọc ghẹo Cố Nghiên Thu.
Bạn nàng luộn miệng hứa hẹn, nhưng tới nơi thì không nhất định.
Lâm Duyệt Vi cho Cố Nghiên Thu phương châm dự phòng: “Chị là người
mới, khẳng định sẽ bị trêu cợt, đến lúc đó chị cứ đi theo phía sau em, không
cần cùng bọn họ nhiều lời.”