LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1563

chậm rãi lau, một bàn tay khác cầm khăn giấy cũng đồng thời đưa về phía
cô, khi mảnh khăn giấy sắp dán lên người Cố Nghiên Thu, cô chợt lui về
sau một bước.

Doãn Linh Tê: “Ngại quá.”

Cố Nghiên Thu: “Không sao, tôi có thể tự làm.”

Cố Nghiên Thu tiến lên hỏi giám đốc xin một gian phòng, dẫn theo làn váy
leo lên cầu thang, Doãn Linh Tê ở phía sau cô nhắm mắt theo đuôi, Cố
Nghiên Thu vừa mở cửa vừa quay đầu hỏi: “Có việc?”

Doãn Linh Tê ra vẻ lễ phép, thành khẩn nói: “Mặc kệ cô có tin hay không,
đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn.”

“Ngoài ý muốn?” Cố Nghiên Thu vốn cao hơn nàng mấy cm, hơn nữa gót
giày cũng cao hơn, cô hơi rũ mắt khi nhìn Doãn Linh Tê, ánh mắt đầy ẩn ý,
cười mà như không cười.

Doãn Linh Tê lạnh lùng nhìn cô: “Cô rốt cuộc có ý gì?”

Tác giả có lời muốn nói:

Điểm gây bối rối nhất trong truyện: Cố tổng ở trước mặt người khác công
đến không ai áp nổi, vì sao ở trước mặt Lâm công lại rối tinh rối mù ﹁_﹁

Doãn Linh Tê: Không xong, là tâm động cảm giác?!

Hỏi: Góc váy là do ai dẫm?

A: Người qua đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.