LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1856

Cho dù Cố Hoà đã làm rất nhiều chuyện quá đáng với Cố Nghiên Thu,

như mẹ đẻ cô vừa mất đã lập tức cưới người khác, còn mang con trai ngoài
giá thú, nhưng bây giờ Cố Hoà đang bệnh nặng, Cố Nghiên Thu lại cứ bày
ra vẻ mặt khắp chốn mừng vui, thật sự làm rất nhiều người bất mãn, trong
công ty nghị luận sôi nổi, nói cô máu lạnh vô tình, đối với ba ruột còn lạnh
lùng tàn nhẫn được tới vậy.

Cố Nghiên Thu rất có hứng thú mà nhìn Lâm Chí: "Ý của cậu là tôi cứ

trộm đắc ý trong lòng là được rồi?"

Lời tuy không phải lời hay, nhưng ý của Lâm Chí chính là vậy, cậu gật

gật đầu, nói: "Dù vậy em vẫn ủng hộ chị vô điều kiện, chị ra bất luận quyết
định gì em cũng tin tưởng chị có lý do của riêng mình."

Cố Nghiên Thu từ sau bàn làm việc vòng tới, vỗ vỗ đôi vai dày rộng của

Lâm Chí, vui mừng nói: "Tôi quả không nhìn lầm cậu."

Lâm Chí còn không biết từ giờ phút này trở đi cậu đã hoàn toàn biến

thành tâm phúc bên cạnh Cố Nghiên Thu, về sau tiền đồ vô lượng.

Lâm Chí lại nói: "Hơn nữa, Cố Phi Tuyền hắn......" Lâm Chí biết Cố

Nghiên Thu là đối thủ một mất một còn với Cố Phi Tuyền, không hùa theo
cũng người khác trong công ty gọi một tiếng "Đại thiếu gia", đều gọi thẳng
tên họ, "Hắn không phải cây đèn cạn dầu, vạn nhất chị......"

Câu kế tiếp cậu còn chưa nói xong, nhưng ánh mắt đã biểu hiện hết ra

ngoài. Vạn nhất Cố Nghiên Thu đấu không lại Cố Phi Tuyền, con rết trăm
chân chết cũng vẫn còn bò được, huống chi Cố Hoà hẳn vẫn chưa kéo nỏ
mạnh hết đà, ông ấy ở phía sau toàn lực giúp đỡ Cố Phi Tuyền, kết quả
cũng còn chưa biết được.

"Biết rồi, giữa trưa mai mời cậu dùng cơm." Cố Nghiên Thu nhàn nhạt

cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.