LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 1911

chị, chị còn đón nhận một cách rất vui vẻ."

Cố Nghiên Thu nhíu mày: " Chị nói vui khi nào?"

" Được." Lâm Duyệt Vi nói, " Vậy em hỏi chị, hai người dùng cơm khi

nào?"

"Đại khái khoảng 6 giờ rưỡi."

" Bây giờ mấy giờ?"

Cố Nghiên Thu nhìn đồng hồ treo trên tường: "9 giờ."

Lâm Duyệt Vi mỉm cười: "Khấu trừ thời gian chị lái xe về nhà, tính toán

đâu ra đấy nửa giờ, hai người hàn huyên hai giờ, nói những gì?"

Cố Nghiên Thu nghĩ nghĩ sắp trả lời, đột nhiên phát hiện có gì đó không

ổn, nhưng lại không biết nói dối thế nào, căng da đầu nói: " Thì hàn
huyên...... sở thích."

Lâm Duyệt Vi nhảy dựng lên: "Hai người nói về sở thích hơn hai tiếng

đồng hồ, nàng còn không phải có ý với chị?!"

Cố Nghiên Thu lôi kéo tay nàng ngồi xuống: " Em đừng suy nghĩ bậy

bạ."

Lâm Duyệt Vi nhìn chằm chằm Cố Nghiên Thu nhìn lên nhìn xuống ngó

trái ngó phải, Cố Nghiên Thu bị nàng nhìn chằm chằm đến da đầu tê dại,
hỏi: "Làm sao vậy?"

" Em vẫn cảm thấy nàng có ý với chị." Lâm Duyệt Vi trầm tư một lát,

nói.

"Thật sự không có ý, có hay không chị không cảm nhận được sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.