LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 206

Nàng năm nay mới 21 tuổi, theo lý thuyết thì không già cả mức đến mắt
mờ, nhận sai người càng không có khả năng, làm gì có ai hiếm thấy khó
tìm như Cố Nghiên Thu, tuổi còn trẻ mà lúc nào cũng cầm Phật châu trong
tay, còn lần hạt đến xinh đẹp như vậy, một chút ít gượng ép cũng không thể
nhìn ra.

Bạn cùng phòng nhìn Lâm Duyệt Vi liên tục múc hai muỗng không khí đưa
vào trong miệng, mặt lộ vẻ lo lắng, làm sao bây giờ? Có lẽ dư luận trêи
mạng đả kϊƈɦ nàng quá lớn, người đều trở nên si ngốc luôn rồi.

Bạn cùng phòng không nhịn nổi nữa, động lòng mà bỏ hai miếng thịt sườn
vào muỗng của nàng.

Lâm Duyệt Vi không hề cảnh giác mà bỏ hai miếng sườn vào miệng, cúi
đầu thuận miệng phun xương lên bàn, tiếp tục trầm tư.

Nếu không phải ảo giác, nếu thật là Cố Nghiên Thu thì sao? Lâm Duyệt Vi
không nghĩ ra được động cơ của cô. Lịch trình thi tiết mục này nàng có dán
ở nhà của cả hai, bây giờ vẫn còn sớm, là đặc biệt tới đây gặp nàng sao?

Suy đi nghĩ lại, Lâm Duyệt Vi tình nguyện tin tưởng do tối hôm qua mình
ngủ quá ít nên xuất hiện ảo giác.

Bạn cùng phòng lại bỏ thêm hai cọng rau lên muỗng của nàng, lần này Lâm
Duyệt Vi phát hiện ra, hơi chớp mắt, giống như phóng điện: “Cảm ơn.”

Bạn cùng phòng hô hấp đông cứng lại, cúi thấp đầu xuống: “Cậu mau ăn đi,
nắm chắc thời cơ nghỉ ngơi một lát, buổi chiều còn phải tiếp tục học.”

Lâm Duyệt Vi nhìn cô nghẹn đến mức đỏ bừng lỗ tai, trêu chọc nói: “Cậu
đỏ mặt gì chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.