LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 22

Chân mày sắc nét cùng đôi mắt to tròn luôn toả sáng phát ra một loại thần
thái anh khí bức người.

“Xin lỗi.” Chuỗi tràng hạt trong tay Cố Nghiên Thu bị lần trật hai hạt, sau
khi nhận lại ly thì quay vào phòng bếp, uống sạch phần của mình, rồi bắt
đầu rửa ly.

Lâm Duyệt Vi cùng cô thông báo một tiếng, rồi quay bước lên lầu.

Vừa nhìn di động, mười cuộc gọi nhỡ.

Lâm Duyệt Vi: “……”

Nàng gọi lại.

“Mẹ.”

“Con cùng Tiểu Thu ở chung thế nào rồi?” Bà Lâm vẫn bát quái trước sau
như một.

“Có thể thế nào? Tương kính như băng.”

“Phát triển nhanh dữ vậy sao?”

“Băng trong khối băng.” Lâm Duyệt Vi đá dép lê, nằm xuống giường, tay
gối lên tay mình, “Mẹ nghĩ đi đâu vậy? Mẹ bớt ghép đôi cho con đi, con
không có tâm tư yêu đương, cho dù –” nàng đột ngột dứt lời, những lời này
không nên nói ra, nói rồi mẹ nàng nhất định sẽ cắn chặt không buông.

“Cho dù cái gì?”

“Không có gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.