LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 23

“Không có gì là cái gì, con không nói mẹ sẽ quấy nhiễu đến khi con nói.”

“Sợ mẹ rồi, cho dù chị ấy trông cũng không tệ, con cũng sẽ không động
tâm, mẹ nghe hiểu chưa?” Lâm Duyệt Vi bất đắc dĩ nói, “Con thật không
muốn yêu đương, mong mẹ bớt lãng phí thời gian.”

“Nói bậy, ba với mẹ con không yêu đương thì làm sao có con?”

“Có phải mẹ tính cắn chặt đề tài này trong những năm tiếp theo không? Khi
mẹ trạc tuổi con, bà ngoại có hằng ngày thúc giục mẹ sao?”

“Thúc giục chứ.”

“……” Lâm Duyệt Vi nói, “Mẹ con đột nhiên nhớ tới có chút chuyện, con
đi trước, mẹ đi ngủ sớm một chút đi, ngủ ngon!” Vừa dứt lời không màng
bà Lâm ở đầu dây bên kia hô hoán, Lâm Duyệt Vi tay mắt lanh lẹ mà ấn tắt
máy.

Lâm Duyệt Vi thở dài ra một hơi, nhắm mắt lại ngủ.

Ngủ không được, Lâm Duyệt Vi nghiêng lỗ tai nghe động tĩnh cách vách,
cách âm tốt ghê, một chút âm thanh cũng không có. Nàng ngồi dậy, mở đèn
đọc sách, từ trêи giường bước xuống đất, gõ gõ cửa phòng cách vách.

“Ngủ rồi sao?”

“Vẫn chưa, chờ một lát.”

Cửa phòng mở ra từ bên trong, ánh đèn như ánh trăng hắt ra ngoài khung
cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.