LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 269

xx là thành phố nơi mọi người tới tập huấn, Cố Nghiên Thu vẫn lắc đầu,
nói: “Không có, gần đây tôi chỉ ở nội thành thôi.”

Vậy mà không phải chị ấy?

Lâm Duyệt Vi quả thực khá bức bối, càng gỡ càng rối hơn, hai ngày nay
nàng luôn nhớ tới vài lần cảm giác giữa tình cảnh khi thấy Cố Nghiên Thu,
gần như nhận định người ấy là cô. Nàng vẫn nghĩ lần sau khi có cơ hội sử
dụng di động, sẽ bắt Giang Tùng Bích hỏi dùm nàng số điện thoại của Cố
Nghiên Thu, nàng sẽ gọi tới hỏi một chút. Ai ngờ bây giờ lại trùng hợp gặp
gỡ, không đợi nàng cảm ơn ông trời, thì lại bị đối phương trả lời như vậy.

Con thỏ thì hoàn toàn có thể xem như trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng còn tấm
card viết tay kia chẳng lẽ cũng không phải là Cố Nghiên Thu.

Cố Nghiên Thu phát hiện cảm xúc của Lâm Duyệt Vi tựa hồ có hơi sa sút,
âm thầm hối hận, cô chỉ là phủ nhận theo bản năng. Mặt mày Cố Nghiên
Thu hiện lên một chút do dự, chẳng lẽ Lâm Duyệt Vi hy vọng người ấy là
cô sao?

Môi Cố Nghiên Thu mấp máy, nói: “Kỳ thật……”

Lâm Duyệt Vi ngước mắt: “Huh?” Mặt mày nàng trong trẻo, như một ngụm
rượu hoa đào khiến lòng người say mê, chỉ một cái nhìn, cũng có thể khiến
người nhìn như muốn say ngã vào đôi mắt ấy.

Cố Nghiên Thu ngẩn ra.

Người chủ trì: “Hay lắm, bây giờ cho mời tổ ba của chúng ta.”

Yết hầu Cố Nghiên Thu cuộn lại, dừng câu nói lại: “Không có gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.