LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 422

hoàn toàn khác nhau, Lâm Duyệt Vi phảng phất như bị vầng thái dương
phơi khô, vội chạy vào nhà, bóng người còn chưa thấy đã nghe tiếng nàng
gọi: “Mẹ –“

Bà Lâm từ xa đã nghe thấy, từ trong phòng bếp bước, Lâm Duyệt Vi nhào
lên ôm lấy bà.

“Trêи tạp dề đều là dầu mỡ.”

“Không sao.” Lâm Duyệt Vi ôm không buông, phụ nữ trung niên rất thích
được nịnh, một bộ quần áo có đáng là gì, “Dơ thì còn đi mua bộ mới.”

“Không cho con sinh hoạt phí, con lấy cái gì để mua?”

“Phí quảng cáo a.”

“Phí gì chứ?”

“Thì lúc quay tiết mục không phải có đôi khi con ra ngoài chụp quảng cáo
sao, họ có cho bọn con một chút tiền.”

“Bây giờ lông cánh cứng cáp rồi nhỉ.” Tâm tình bà Lâm phức tạp thở dài.

Lâm Duyệt Vi thoát khỏi lòng bà, nhìn vào mắt bà nói: “Kiếm tiền là
chuyện tốt, mẹ than thở gì chứ? Còn nữa thở dài sẽ mọc thêm tóc bạc.”

“Vốn dĩ đã có tóc bạc rồi.” bà Lâm nói.

“Đâu? Để con xem nào.” Lâm Duyệt Vi so với mẹ nàng cao hơn mấy cm,
nàng nhón chân ngó lên đầu bà, thật đúng là tìm được một cọng tóc bạc.
Ánh mắt Lâm Duyệt Vi sâu thẳm, nhổ cọng tóc bạc xuống, ném vào thùng
rác, giang hai tay ra: “Chỗ nào có tóc bạc, đâu có.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.