LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 561

Cố Nghiên Thu xuyên thấu qua lưới cửa sổ nhìn bóng dáng trong bóng đêm
kia, thình lình tiếng đập cửa vang lên, cô quay đầu nhìn lại, hỏi: “Ai?”

“Là ba.” Là Cố Hòa.

Cố Nghiên Thu đứng dậy đi mở cửa, quay đầu lại nhìn thoáng qua xuống
lầu , con mèo không biết lưu lạc từ đâu tới đã không thấy tăm hơi.

Mới vừa kéo cửa ra Cố Nghiên Thu đã nghe thấy một cổ hương khí quen
thuộc, Cố Hòa đang nâng dĩa tôm hùm cô chưa đụng ban nãy trêи tay ,
nhướng mày cười nói: “Không cho ta vào sao?”

Cố Nghiên Thu tránh sang một bên, Cố Hòa bưng tôm hùm đặt lên bàn, kéo
một chiếc ghế sang, phủi phủi rồi ngồi xuống, nhìn Cố Nghiên Thu nói:
“Lại đây, ba ba lột tôm hùm cho con, buổi tối cũng chưa thấy con ăn chút
gì.”

Cố Nghiên Thu do dự một chút, ngồi xuống.

Cố Nghiên Thu không thích chua, cũng không thích nước chấm kỳ kỳ quái
quái. Cố Hòa không mang bao tay, dùng tay không giúp cô bóc vỏ tôm
hùm, tay nghề ông thành thạo, chưa tới ba giây đã lột xong hoàn chỉnh một
con, Cố Nghiên Thu muốn dùng tay đón lấy, Cố Hòa tránh tay của cô, trực
tiếp đưa đến bên miệng cô.

“Sao lại thấy xa lạ với ba?”

Cố Nghiên Thu ngậm lấy tôm hùm, tiện thể cắn một ngụm trêи ngón tay
Cố Hòa, đôi mắt phượng trừng trừng nhìn ông.

Cố Hòa lộ ra thần sắc nhớ lại chuyện cũ, cười nói: “Ánh mắt con lúc này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.