LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 570

Chẳng lẽ cô cảm ứng được ý nghĩ “dơ bẩn” của nàng? Không đến mức thế
đi?

Mặc dù không tin, nhưng lúc Lâm Duyệt Vi tiếp điện thoại cũng có chút
chột dạ, “Cố tiểu thư, khuya rồi gọi em có chuyện gì sao?”

“Không có gì.” Cố Nghiên Thu phát hiện lúc cô xuất thần thế mà lại gọi
điện thoại cho Lâm Duyệt Vi.

“Vậy…… Lại gọi lộn số?”

“Không phải.”

“Àh…”

Không biết có phải do ảo giác hay không, mà nàng cảm giác hình như
giọng Cố Nghiên Thu có chút khàn khàn, giống như đang cố kìm nén một
loại cảm xúc nào đó.

“Em đang làm gì?” Cố Nghiên Thu tung ra câu đầu tiên.

Cô dựa vào lưng ghế, kéo cửa kính xe xuống, ánh mắt nhìn đi rất xa, nhìn
theo phương hướng này, chính là thành phố S, nơi đang có Lâm Duyệt Vi.

Em đang suy nghĩ một số chuyện kỳ kỳ quái quái.

Lâm Duyệt Vi đương nhiên không thể nói thật, nàng đường hoàng mà nói:
“Em đang luyện kỹ thuật diễn.” Năng lực ảo tưởng cũng chẳng khác luyện
kỹ thuật diễn là bao, không thể ảo tưởng thì không thể nhập vai.

“Lâm tiểu thư rất chịu khó, tương lai nhất định sẽ toại thành ước nguyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.