LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 604

Lâm Duyệt Vi từ 6 giờ chiều vẫn luôn chờ đến hơn 10 giờ, Cố Nghiên Thu
vẫn chưa nhắn tin tới.

10 giờ 20, Lâm Duyệt Vi từ tầng của mình trộm trốn đến cửa phòng Cố
Nghiên Thu, giơ tay gõ cửa, lỗ tai dán ở trêи ván cửa nghe động tĩnh bên
trong, nhưng không nghe ra bất kỳ động tĩnh nào.

Thang máy ngoài hành lang bỗng có tiếng vang, đinh một tiếng, Lâm
Duyệt Vi kéo vành nón xuống thật thấp, làm bộ đi ngang qua cửa phòng Cố
Nghiên Thu một vòng, hướng đến một chỗ xa hơn.

Từ trong thang máy có một người bước ra, dáng người cao gầy, chân dài lại
thẳng, lập tức đi tới hướng Lâm Duyệt Vi vừa mới rút lui.

Cố Nghiên Thu móc thẻ phòng trong túi xách ra chuẩn bị mở cửa, thì nghe
thấy sau lưng có tiếng bước chân đang nhanh chóng tiếp cận cô, đại não bị
cồn ăn mòn trong nháy mắt trở nên thanh tỉnh, ánh mắt vốn đang mơ màng
của cô bỗng chốc nhạy bén, xoay người một cái trở tay bắt lấy cánh tay
người tới, tuy đối phương bị túm lấy, nhưng tâm tư lại không chịu để Cố
Nghiên Thu chế phục. Phản ứng của đối phương cũng thực mau, lật tay trở
mình muốn thoát khỏi tay Cố Nghiên Thu, bả vai không quan tâm mà thúc
mạnh vào Cố Nghiên Thu.

Nếu hành động Cố Nghiên Thu mà lại chậm một chút, chắc ngực phải bị
thúc đến lép, cô buông tay đối phương ra lui ra sau hai bước, nhìn về phía
đối phương.

Người tới tháo mũ xuống, hất hất đầu, lộ ra một mái tóc dài như thác đổ,
cùng mặt mày tinh tế.

Lâm Duyệt Vi khϊế͙p͙ sợ mà nói: “Mưu mưu sát…… Người đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.