LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 688

Lâm Duyệt Vi nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô, ngón tay nhẹ nhàng
đẩy ra tóc trêи trán cô, phát hiện cặp mắt nửa mở kia đã triệt để khép lại,
nỗi lòng lo lắng rốt cục cũng buông xuống.

Nàng dùng ánh mắt ôn nhu mà bản thân cũng không phát hiện lặng im
không lên tiếng liếc nhìn Cố Nghiên Thu một lúc, cẩn thận từng li từng tí
mà đẩy cô khỏi người mình, nằm thẳng đẩy ngã trêи ghế salông.

Cố Nghiên Thu khi ngủ rất yên tĩnh, lông mi thật dài ôn thuần buông
xuống, tại trêи cặp mắt nhắm nghiền kia, khắp toàn thân đều tràn ngập hai
chữ ngoan ngoãn.

Ngón tay Lâm Duyệt Vi chạm lên bờ môi no đủ của cô, vuốt nhẹ hai lần,
đột nhiên khom lưng hạ lên đó một nụ hôn tựa như chuồn chuồn lướt nước.

“Hòa nhau rồi.” Lâm Duyệt Vi nhỏ giọng nói.

Rõ ràng Cố Nghiên Thu đã ngủ, nàng vẫn không thể tránh khỏi căng thẳng
đến tim đập dần dần gia tốc.

Lâm Duyệt Vi đắp chăn cho Cố Nghiên Thu, liền ngồi trêи ghế sa lông mà
nhìn cô, chờ trái tim không nghe lời của mình bình phục trở lại. Nhìn điệu
bộ này của cô là muốn ngủ đến ngày mai, Lâm Duyệt Vi suy nghĩ một chút,
vén chăn của cô lên, một tay vòng dưới gối, một tay vòng qua vai, ôm Cố
Nghiên Thu lên lầu, đặt lên giường.

Nút kết dây thừng buông lỏng hai bên đầu giường, Lâm Duyệt Vi khôi
phục hiện trường, rón ra rón rén đi ra ngoài, cuối cùng cũng không quên lấy
chìa khóa, tại cửa phòng khóa trái hai vòng.

Mộng du có nhẹ có nặng, mỗi một người biểu hiện cũng không giống nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.