LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 687

“Cố —— “

“Cố Nghiên —— “

“. . .”

Lâm Duyệt Vi mấy lần phản kháng không có kết quả, nói tới dồn dập bị đè
trở lại, từ bỏ giãy dụa. Môi Cố Nghiên Thu cũng chỉ dừng ngoài miệng
nàng, cũng không có động tác khác, chính là chắn nàng không cho nói
chuyện.

Lâm Duyệt Vi từ khϊế͙p͙ sợ vừa mới bắt đầu đến hiện tại không có chút rung
động nào thậm chí còn có chút buồn cười.

Cố Nghiên Thu như một đứa trẻ dựa vào nàng, một lúc sờ sờ vai nàng, một
lúc xoa bóp tay nàng. Trêи mu bàn tay Lâm Duyệt Vi có chút thịt, sờ lên
mềm mại vô cùng, Cố Nghiên Thu liền cầm lấy tay nàng không buông,
trong miệng còn nói chút gì đó.

Lộn xộn, Lâm Duyệt Vi nghe không rõ lắm, chỉ nghe thấy một từ cuối cùng

“Mẹ. . .”

Lâm Duyệt Vi : “. . .”

Lâm Duyệt Vi bấm tay, ngừng trước trán cô, nghĩ đến lúc này cô đầu óc
không tỉnh táo, không nên lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, bất đắc dĩ
lắc đầu, nên thôi. Cũng may Cố Nghiên Thu không có nỗ lực cởi quần áo
của cô, Cố Nghiên Thu chỉ mặc quần đùi, muốn cởi vẫn rất dễ dàng.

Cố Nghiên Thu lầm bầm một lúc, liền nằm nhoài trong lồng ngực Lâm
Duyệt Vi ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.