LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 794

Lâm Duyệt Vi quát: “Thiệu Nhã Tư, em thích gọi đó, thì sao hả?!”

“Hừ–” Cố Nghiên Thu chỉ phát ra một âm tiết ngắn ngủi, bao nhiêu khí tức
nuốt hết vô bụng, vỗ tay xuống sàn mượn sức đứng dậy, khom lưng đánh
tới Lâm Duyệt Vi, Lâm Duyệt Vi có phòng bị vẫn bị hai tay cô bắt được eo,
xốc lên, lưng đập thẳng xuống sàn.

Lúc Lâm Duyệt Vi bị nện xuống sàn, cảm giác như lục phủ ngũ tạng bị đảo
lộn. Nàng nằm lên tấm ván gỗ một lát mới có cảm giác mình còn sống, tiếp
theo thì lửa giận bốc quá đầu.

Lâm Duyệt Vi dùng hai chân câu lấy Cố Nghiên Thu lưng, trường hợp sau
đó hoàn toàn bị mất đi khống chế.

Khóa, chụp, vỗ, quấn, kéo, bao nhiêu công phu quyền cước đều biến mất vì
một cú té ngã.

Không biết sau bao lâu hai người rốt cuộc an tĩnh.

Cả hai buông lỏng tay chân đang khóa đối phương lại, song song nằm trêи
mặt đất, Lâm Duyệt Vi nóng muốn chết, muốn tháo đồ bảo hộ trêи đầu
xuống, Cố Nghiên Thu ngồi dậy, giúp nàng tháo ra.

Lâm Duyệt Vi nói: “Cảm ơn.”

Cố Nghiên Thu nhìn nàng trong chốc lát, cởi hết đồ bảo hộ trêи người
xuống, lại nằm xuống cạnh nàng.

Lâm Duyệt Vi hỏi cô: “Có đau không?”

Cố Nghiên Thu hỏi lại: “Em có đau không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.