LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 798

Nàng nhìn thoáng qua Cố Nghiên Thu, Cố Nghiên Thu hắng giọng nói:
“Em bắt máy đi, chị cũng muốn ăn cơm.”

Lâm Duyệt Vi nhận điện thoại, quả nhiên là….

Nhiễm Thanh Thanh hỏi: “Hai đứa đi đâu rồi? Lầu trêи lầu dưới đều không
thấy người?”

Lâm Duyệt Vi nói: “Phòng tập thể thao cách vách.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Tới phòng tập thể thao làm gì? Yêu tinh đánh
nhau à?”

Lâm Duyệt Vi nói: “Không phải sắp ăn cơm sao, tới đây tiêu hóa, giữa trưa
có thể ăn nhiều hơn.”

Nhiễm Thanh Thanh nói: “Mau về ăn cơm, đồ ăn đều nguội rồi.”

“Dạ.” Lâm Duyệt Vi cúp điện thoại, kéo Cố Nghiên Thu đứng dậy, nói,
“Mẹ kêu hai chúng ta về ăn cơm.”

“Ừm.” Cố Nghiên Thu gật đầu, “Chị nghe thấy được.”

“Vậy?”

“Ừm.”

Lâm Duyệt Vi cùng Cố Nghiên Thu tay trong tay trở về, ánh nắng ngoài
phòng tươi sáng, Lâm Duyệt Vi vừa cùng Cố Nghiên Thu hòa hảo, có thể
nói như bỏ được cục đá đang đè nặng trong lòng, khoan kɧօáϊ vô cùng,
nàng quay đầu lại nhìn Cố Nghiên Thu, lộ ra nụ cười sáng lạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.