LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 799

Ban đầu Cố Nghiên Thu hơi sửng sốt, rồi cũng hơi cong mắt mỉm cười.

Lâm Duyệt Vi tới gần hôn cô, dư quang thoáng nhìn thấy những sợi tóc
vươn màu nắng của Cố Nghiên Thu, một tay ôm lấy eo Cố Nghiên Thu,
kéo cô vào lòng, nụ hôn này càng thêm triền miên bất tận……

“Phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn a.” Nhiễm Thanh Thanh tùy tiện đứng cách
hai người vài bước, xem xét thấy cũng đủ lâu mới lên tiếng nhắc nhở hai
người.

Lâm Duyệt Vi da mặt dày, dù sao cũng là mẹ ruột nàng, còn Cố Nghiên
Thu thì không phải, cả gương mặt đỏ bừng, Lâm Duyệt Vi vẫn ôm Cố
Nghiên Thu trong lòng che chở, dỗi nói: “Mẹ àhhhh–“

Nhiễm Thanh Thanh dùng giọng điệu kéo dài như nàng đáp trả: “Con gái
ơiiiiii–“

Lâm Duyệt Vi: “Mẹ……”

Nhiễm Thanh Thanh: “Mau vào ăn cơm.” Bà nhìn hai người từ trêи xuống
dưới một lần, mới phát hiện trêи người cả hai dính đầy bụi và mệt mỏi,
nhíu mày nói, “Dơ muốn chết, hai đứa làm gì vậy?”

“Thì tùy tiện rèn luyện một chút.” Lâm Duyệt Vi cảm nhận về trận đánh
vừa rồi, cảm thấy vô cùng có giá trị.

Hôm nay là ngày trong tuần, ông Lâm ở công ty ăn cơm trưa không về, bữa
trưa chỉ có ba người, Nhiễm Thanh Thanh, Lâm Duyệt Vi, Cố Nghiên Thu.
Nhiễm Thanh Thanh tới quầy rượu cầm một bình rượu vang trắng tới, Cố
Nghiên Thu uyển chuyển cự tuyệt nói: “Dì, buổi chiều con còn phải đi làm,
không thể uống rượu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.