LÂM THỊ LANG CỐ - Trang 877

Lâm Duyệt Vi giễu cợt nó nói: “Tiết tể, con xem hiểu sao?”

Schrodinger lấy móng vuốt bất mãn mà chụp lên tay nàng.

Lâm Duyệt Vi dung túng nói: “Rồi rồi rồi, con xem đi, sao con xấu tính
vậy, cho xem rồi thì phải ngoan ha ha ha.”

Cố Nghiên Thu ra tới nhìn thấy hình ảnh một người một mèo ở trêи sô pha
chơi di động, tai Lâm Duyệt Vi rất thính, vừa lúc quay đầu đã bắt giữ được
nụ cười nơi khóe môi Cố Nghiên Thu, nàng cũng nở nụ cười theo cô: “Nấu
xong chưa?”

“Chưa.” Cố Nghiên Thu nói rồi đi tới tủ lạnh, “Chị lấy thêm chút nguyên
liệu nấu ăn.”

“Cần em giúp không?”

“Không cần.”

“Thiệu Nhã Tư nói chiều nay tới nhà chúng ta chơi với mèo, được không?”

“Được.” Cố Nghiên Thu tâm tình vui vẻ, bởi vì Lâm Duyệt Vi tự nhiên mà
nói ra ba chữ “Nhà chúng ta” , hơn nữa còn trưng cầu sự đồng ý của cô.

“Không ăn giấm?”

“Ăn.” Cố Nghiên Thu giả vờ tức giận nói, “Vậy nên lát nữa chị phải đút em
ăn dấm, nếu không sẽ không công bằng.”

Lâm Duyệt Vi: “Ha ha ha ha em thích dấm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.