LÃN ÔNG - Trang 152

rắn tiếp tục rà soát đám đông và săn tìm con mồi.

Không khí nặng nề và hơi ẩm như sắp biến thành bùn.

Bộ mặt lạnh lùng, Tống Thuần muốn kéo lùi chú bé đang cháy lên vì tò mò
nhưng dòng người hối hả nêm kín mọi phía. Buộc lòng phải chứng kiến
cảnh tượng sắp diễn ra làm cho anh ghê tởm. mắt dán chặt vào tên Báo
đang vênh váo trên đường, Tống Thuần tự bảo, dù mình là một thầy thuốc
và dù đang đau ốm, mình cũng sẵn sàng đập cho hắn tan xác hai lần nếu lần
đầu chưa hạ hắn được.

Soạn sửng sốt nhìn cô gái bận đồ xanh đứng cách chú không xa, thình lình
ngồi thụp xuống sau cái thúng tre, ngón tay cắn vào môi. Đôi má bầu còn
son, vòng ngức tròn trĩnh làm Soạn nhớ đến cô con gái dễ thương của bác
quản tượng ở Trại Voi. Khác là cặp mắt của người thanh nữ này mở to đầy
vẻ sợ hãi.

Bỗng nhiên chú thấy mình đang bị lây nỗi lo sợ của mọi người xung quanh.
Đám đông nằm đúng trong tầm ngắm của năm mươi tay súng đang dõi theo
từng cử động nhỏ của tên quỷ sứ gác cổng. Kéo vạt áo Tống Thuần, chú thì
thầm:
- Thưa anh cả, thằng cha ấy muốn gì?
Cùng một lúc, hàm răng hô của tên Báo há toạc ra, cánh tay chắc nịch giơ
lên chỉ vào những con mồi đang lẩn trong đám đông:
- Con này! Con này! Con kia!

Giọng cười linh cẩu kéo dài thêm khuôn mặt bé choắt và độc ác của hắn.
Trong khi đó, ba tên lính cưỡi ngựa nhảy vọt ra khỏi hàng.
Ba tên này, những tên chó săn được tập luyện kỹ, chưa phóng ngựa quá chợ
cửa Đông mà đã dẫn về cho chủ những chiến lợi phẩm đầu tóc rối xù vắt
ngang lưng ngựa. Co rúm lại vì khiếp sợ, những cô gái này thét lên những
tiếng kêu xé lòng. Cả ba cô trong thời xuân thì cả hình hài và khuôn mặt rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.