LÃN ÔNG - Trang 172


3.
đức bà Thánh Mẫu đưa tay gạt phắt những ngọn giáo và xà mâu đi thẳng
vào dinh thất của Chúa Trịnh mà không cần phép tắc gì, từ nữ quan đến
thái giám, tất cả đều cung kính mở lối đi. Chỉ riêng bà là người có quyền
này, quyền của người mẹ đối với con mình và trong ngày hôm đó bà đã
quyết định sử dụng. Sau khi trao đổi với quan đại thần Nguyễn Hoan, bà đi
đến quyết định ấy.
khi thấy Đức bà tới, Chúa từ trên võng bước xuống tiếp kiến. Năm bà cung
nhân thường xuyên hầu hạ lánh ra sau.
- Lạy mẹ, con xin kính lạy mẹ.
Không hề tỏ ra chút bất ngờ, Chúa mời bà lên chỗ ngồi với cử chỉ trân
trọng nhất.
Từ đôi má cao nghiêm nghị, bà nhìn con trai một lúc lâu với đôi mắt chuột
tò mò và tinh anh. Dù tuổi đã khá cao, bà vẫn giữ một thể lực sung mãn.
Bà nói:
- Con ơi! Từ khi ta gặp con lần trước, ta thấy con đã già đi rất nhiều.
Bốn mươi mốt tuổi của con hôm nay là bấy nhiêu mùa thu đã qua rồi đó.
- Thưa mẹ, con biết. Giờ thì con đã già.
- Người ta vẫn đều đặn báo cho mẹ biết về bệnh tình của con. Mặc dù
có sự chăm sóc của người thầy thuốc mới, nhưng xem ra con vẫn chưa
được hoàn toàn bình phục.
- Thưa mẹ, dù thế, nhờ vào ông ta mà mẹ vẫn còn đứa con trai và đứa
cháu nội trai đó. Chỉ trong vài tuần, làm sao ông ta có thể phục hồi cái cơ
thể đã bị đám lang băm vô trách nhiệm kia lmà hỏng trong mấy năm qua,
như mẹ mong muốn được?
Đức bà Thánh mẫu thừa nhận sự việc ấy qua cái gật đầu ban ơn.
- Cứ như danh tiếng đồn đại thì có điều kỳ diệu nào mà ông ta không
làm được? Nhờ vào các bài thuốc quý giá đó, ta hy vọng con sẽ thôi không
ẩn mình trong hang sâu phủ chúa như một mụ già bại liệt sợ rét và sợ nóng
để nghĩ đến dòng họ và xã tắc. Cái chết của quan Sử Trung khốn khổ cho
con một cơ hội tốt để con trở lại nắm quyền bính trong tay. Tất cả triều đình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.