LẲNG LƠ - Trang 104

- Anh giúp tôi chứ?
- Vào đi, tôi luôn giúp những nhưng đàn bà đẹp gặp rắc rối.
Cô ta cười.
- Tôi biết là anh sẽ đồng ý.
- Cô biết à?
- Anh trông giống Omar Sharif, vì thế tôi đoán anh sẽ nói giống ông ta.
- Tôi không phải là người Ả-rập, tôi là người Hy Lạp.
- Tôi cũng biết, vì chẳng đời nào tôi lại lên tắc xi cũng người Ả-rập. cám ơn
- Làm sao cô biết tôi là người Hy Lạp.
Cô ta mở ví lấy ra hộp trang điểm, chỉnh lại mặt mũi.
- Tôi chẳng biết ông là ai, tôi chỉ biết ông không phải là người Ả-rập! – Tôi
tên là Lynn. – Cô ta trịnh trọng chìa tay ra. – Ông tên gì?
- Nico Constantine.
- Một cái tên Hy Lạp, nhưng giọng của ông là giọng Mỹ.
- Đúng, tôi sống ở Los Angeles mười năm nay. Nào, bây giờ có thể đưa cô
đi đâu?
Lynn bĩu môi chế nhạo.
- Anh muốn thoát khỏi tôi sớm thế à?
Nico cười.
- Đâu phải thế!
- Hình như tôi nghe anh nói với người lái xe cái tên khách sạn Lamont.
- Tôi dừng ở đó.
- Ở đó có món trứng tuyệt nhất thành phố, đúng không?
- Thật à?
- Nếu anh chưa biết thì nên thử.
- Phòng ăn bây giờ chắc đóng cửa rồi…
- Nhưng phòng dịch vụ khác chắc vẫn mở…

Vanessa, Leonard và một nhóm khách của Fountaine đến Hobo.
Nàng quan sát phản ứng của đám đàn bà về Steve. Chẳng có gì đặc biệt.
- Cậu có thích hắn không? – Nàng thì thầm với Vanessa.
- Hắn chẳng phải là Tony.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.