LẲNG LƠ - Trang 133

vào phòng ngủ rồi chúng mình sẽ cùng nghe. Được chứ?
Giọng cô ta rõ ràng là muốn đi ngủ.
- Chúng dài lắm. – Bernie vớt vát tuyệt vọng.
- Thật tuyệt, suốt đêm chúng ta sẽ không ngủ, phải không nào?
Đúng rồi, bỗng nhiên anh trở thành đối tượng của lửa tình đang thiêu đốt cô
ta. Có điều gì đó không ổn ở đây?
- Nào đi thôi, anh chờ gì nữa, Bernie.- Cô ta ngáp và bước lên cầu thang, vẻ
giục giã.

Dino dừng xe trước khu chung cư của C. Hắn không muốn gọi điện báo
trước cho cô. Hắn không muốn, bởi vì có thể phản ứng đầu tiên của cô sẽ
không tốt đẹp lắm. Hăn không dám gọi từ Las Vegas vì có thể Joseph sẽ
cho ghi lại cuộc nói chuyện của hắn. Ngôi nhà chung cư trông tồi tàn.
Những hình vẽ nghuệch ngoạc và những thùng rác ở ngay trước mặt. Phòng
công cộng được lát gạch hoa nhưng đã vỡ nhiều, xung quanh có nhiều
chiếc ghế cũ kỹ, long lở.
Dino đã quen sống xa hoa. Hắn nhăn mũi khó chịu khi ngửi thấy những
mùi vị nhà bếp. Thật là xấu hổ, người như Cherry mà phải sống ở chỗ tồi
tàn như thế này. Dấu hiệu của sự thất bại và sự tồn tại ở mức thấp nhất.
Thôi được, hắn sẽ kéo nàng ra khỏi đây ngay thôi. Hắn tìm thấy số phòng
của nàng, bấm chuông. Nhưng không ai trả lời. Hắn lại bấm.
Từ phòng bên cạnh ló ra một bà tóc đỏ bạc nhem nhuốc và đầy mùi phân
mèo.
- Cần gì? – Bà ta hỏi và chăm chú nhìn Dino.
- Bà biết có ai ở nhà không? - Hắn hỏi.
- Có lẽ đi vắng cả rồi. Mấy cô gái trẻ này rất bận. Anh biết tôi nói gì chứ? –
Bà ta cười toét miệng quên khuấy rằng chưa đặt hai chiếc răng giả vào chỗ
trống của nó.
Dino rất ngạc nhiên khi biết rằng Cherry ở chung với mấy cô bạn. Cô
không khi nào nhắc đến họ cả.
- Anh có muốn vào đây dùng một tách cà phê không? – Bà ta cười mời
mọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.