LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1270

ngay thẳng, sống rất cần kiệm, khi bãi quan rời kinh chỉ có một người hầu
và một con lừa. Nhưng gia tộc Lưu thị ở Sơn Âm, cũng là phú hào, tiền tài
lợi lộc như kiến bu chỗ tanh. Thương Đạm Nhiên lại nói:

- Trương công tử chuẩn bị xây dựng kho lương thuận lợi không?

Trương Nguyên nói:

- Đều còn ở trong dự liệu, chỉ không biết là sẽ khô hạn thế này đến bao

giờ. Nghĩ lắm mấy chuyện này chỉ phiền thêm chứ không được việc gì.
Chúng ta cứ đọc sách đi, sẽ sớm qua đi thôi.

Thương Đạm Nhiên “ Ừ “ một tiếng, đọc cho Trương nguyên bài “Tạ

thị bác nghị” của Lã Tổ Khiêm, cứ đọc rồi nghỉ, một buổi chiều đọc hết
được một quyển.

Sáng sớm hôm sau, Thương Đạm Nhiên lên chòi trúc ở trên núi Bạch

Mã đánh đàn, Trương Nguyên ngồi một bên lắng nghe. Trương Nguyên
không thích thú đàn cổ lắm, cảm thấy âm thanh có phần chát, không dễ
nghe lắm nhưng nghe âm điệu biết nhã ý, nhìn bộ dạng Thương Đạm Nhiên
đánh đàn hắn liền cảm vui mắt. Bàn tay mềm mại lướt trên dây đàn, cổ tay
trắng ngần như sương tuyết.

Ngồi nghe tiếng gió trúc gõ vào bờ đá, ngắm con đường u tối vắng vẻ.

Tiêu khiển ngày hè ở núi Bạch Mã thật thú vị, có Đạm Nhiên ở bên cạnh,
thời gian trôi thật nhanh, đảo mắt đã là cuối tháng sáu. Ngày mười chín
tháng sáu là sinh nhật của Trương Nguyên, Thương Đạm Nhiên tặng cho
Trương Nguyên một miếng ngọc bội, coi như để kết ân tình. Chiều tối ngày
hai mươi chín tháng sáu, Trương Nguyên đang đưa Thương Đạm Nhiên
xuống núi thì ở bến tàu Trà Viên gặp một người hầu của Thương thị dẫn
theo Mục Kính Nham từ bờ sông Đông Đại Trì đi tới. Bây giờ mực nước ở
giữa sông Đông Đại Trì chỉ rộng khoảng 2-3 trượng, Thương Đạm Nhiên đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.