LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1308

nhau, dưới ánh sao cảm nhận được sự chân thật của tình ý. Hai người xích
lại gần nhau hơn, khi đôi môi vừa chạm nhẹ cơ thể Thương Đạm Nhiên
cứng đờ, run nhè nhẹ, gọi tên hắn nho nhỏ:

- Trương lang.

Trương Nguyên đưa tay lên ôm Thương Đạm Nhiên. Hắn cảm giác

được quần áo mỏng manh, vòng eo mảnh mai của cô. Mặc dù khoảng cách
hai lớp áo nhưng hắn có thể cảm giác được da thịt ấm áp mềm mại của cô.
Hai tay hạ từ hông xuống, cảm nhận được đường cong từ vòng eo, tay hắn
chạm nhẹ vào mông, hơi thở của hắn nhanh dần. Hắn cảm nhận được cơ thể
mềm mại của cô bắt đầu run rẩy, cô đưa hai tay lên trước ngực tỏ vẻ chống
cự, Trương Nguyên không dám tiến thêm. Hai người chỉ ôm nhau như vậy,
không nói được lời nào.

Lúc này là đầu mùa thu lại ở trên núi, nên thời tiết có chút se lạnh, trời

bắt đầu mưa bay bay. Cũng không biết thời gian trôi qua bao lâu, nghe
được tiếng tỳ nữ gọi hai người mới vội tách ra, Thương Đạm Nhiên đáp:

- Đã tới rồi sao.

Trương Nguyên lấy đèn lồng xuống, dưới ánh đèn hiện ra một cô gái

đôi mắt sáng ngời rất duyên dáng, hai má đỏ bừng, sự kiều mỹ không có gì
sánh được. Thương Đạm Nhiên nói:

- Trương lang chúng ta xuống núi đi.

Trương Nguyên mỉm cười nói:

- Thực lòng huynh chỉ muốn ngồi ở đây một đêm.

Một tay cầm đèn lồng, một tay đan với ngón tay của Thương Đạm

Nhiên cùng nhau trở lại phía trúc đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.