LẲNG LƠ TAO NHÃ - Trang 1476

sảnh ngồi. Trương mẫu Lã thị và Trương Nhược Hi cũng đến bái kiến
Trương Nhữ Sương. Trương Nhữ Sương cười ha hả nói:

- Thuỵ Dương có con như thế quả là đáng mừng. Trương Nguyên mười

bảy tuổi đã có thể thay đổi môn đình, đây là ân trạch tổ tiên họ Trương ta.
Ngày mai đi tổ đường tế tổ báo tin vui.

Rồi lại dặn dò:

- Trương Nguyên, mau đi đặt may áo sinh đồ, khăn nho, hài thao, mua

vải đỏ, ngày mai sau khi tế tổ để cho nhóm kịch Khả Xan đến diễn một
ngày trước cửa, ăn mừng một phen.

Ngày hôm đó, khách đến chúc mừng đông như đèn cù vậy, mãi cho đến

đêm, vẫn còn có người đến thăm. Bây giờ Trương Nguyên vẫn chỉ là một tú
tài mà đã có người đến tận cửa đòi bán thân làm nô, còn có người đem con
gái lớn như Thỏ Đình đến Trương gia làm tỳ nữ. Trương Nguyên đều một
mực cự tuyệt. Nghe thấy trống báo canh hai, nghĩ rằng chắc không còn ai
đến nữa thì lại thấy một người đàn ông bề ngoài vẻ khờ khạo, lưng vác một
cái túi nặng phong trần, đi một cách mệt mỏi, quì xuống bậc cửa dập đầu
thi lễ với Trương Nguyên, nằng nặc đòi ở lại nhà Trương Nguyên làm nô
bộc, Trương Nguyên không nhận, người này cứ quì không đứng dậy, nói:

- Thiếu gia, tiểu nhân là Lai Phúc, xin người nhận tiểu nhân đi, tiểu

nhân là Lai Phúc đây, Lai Phúc.

Trương Nguyên bận rộn cả ngày, thấy người đàn ông kia vô cớ gây rối,

không nhịn được, thầm nghĩ:

- Lai Phúc là ai, ta không quen, chả thèm bận tâm ngươi có phải Lai

Phúc hay không. Đây đều là đồ nịnh nọt, nếu ta nhận về, sau này tất ỷ thế
hiếp người, gây chuyện thị phi. Vậy ta và Tùng Giang Đổng thị kia khác gì
nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.